Đến nay, TP.HCM có khoảng 1.500 học sinh mồ côi cha hoặc mẹ, thậm chí mất cả cha lẫn mẹ khi cơn bão Covid-19 lần thứ 4 quét qua. Với những đứa trẻ đang ở tuổi ăn tuổi học thì việc bắt đầu một cuộc sống thiếu vắng đi đấng sinh thành quả thực rất khó khăn.
Trong không gian phòng khách hơn 15 m2, em Đoàn Văn Tính – học sinh lớp 9 trường THCS Trần Phú, Quận 10 đã dần quen thuộc với những âm thanh tụng kinh cầu nguyện hơn 1 tuần nay khi bắt đầu học online tại nhà.
Góc học tập của em là tấm nệm đặt dưới đất ngay cạnh bàn thờ của người mẹ mới mất vì Covid-19 cách đây gần 2 tháng. Xung quanh là 2 chiếc xe máy, một vài dụng cụ để bán xôi, thứ mà mẹ của Tính dùng để mưu sinh trước đây giờ để im lìm một góc. Tính kể rằng, em ngồi đây để vừa học, vừa thắp nhang cho mẹ.
Cậu học trò 14 tuổi này trước đây vốn quen với tiếng mẹ la, tiếng giục đi ngủ sớm, tiếng kêu ăn cơm của mẹ ngay ở góc nhà thôi nhưng giờ đây, với em những điều đó chỉ còn trong ký ức. Không còn tiếng mẹ gọi dậy học bài mà giờ đây thay bằng tiếng chuông báo thức của điện thoại.
Bữa cơm không còn quây quần có mẹ mà mỗi người một tô cơm rồi ngồi một góc ăn cho qua bữa. Mẹ chính là cầu nối của cả nhà thì giờ đây, thiếu tiếng nói và hình bóng của mẹ, không gian trong nhà lại càng vắng lặng hơn.
“Em nhớ những lời mẹ nói lúc trước, nhớ những ngày mẹ còn sống hay đứng ở góc này kêu em đi ngủ sớm, chỉ biết nói lời xin lỗi và hoàn thành những ước muốn khi mẹ còn sống, vì lúc còn sống, mẹ nói là lớn lên, ráng học hành đầy đủ để có việc làm”, em Tính nói.
Góc học online của em Đoàn Văn Tính
Anh Lê Huy Hiệp (56 tuổi) cha dượng của Tính cho biết, từ ngày mẹ mất, Tính ít nói hơn trước. Không còn mẹ, Tính phải tự làm nhiều việc như dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ quần áo, nấu ăn.
“Hai cha con cũng ít ăn cơm chung, trước đây có mẹ thì còn ăn chung, giờ không có mẹ mỗi người một tô. Trước lúc bệnh, khi còn khỏe, hình như có linh tính, mẹ nó có nói ráng lo ăn học đi chứ mốt mẹ chết không có ai mà lo”, anh Lê Huy Hiệp chia sẻ.
Còn hai chị em Nguyễn Lê Tuyết Như (7 tuổi) và Nguyễn Lê Tuyết Nhi (17 tuổi) lại bắt đầu một hành trình mới là về quê ngoại ở Bạc Liêu để học tập. Ba mẹ li dị từ lâu, hai chị em sống với mẹ tại Quận 8. Hơn 1 tháng trước, biết tin mẹ qua đời vì Covid-19, hai chị em chuẩn bị về với ngoại để tiếp tục việc học và cũng để tiện cho ngoại chăm sóc.
Điều mà cả 2 chị em Như và Nhi nuối tiếc nhất, đó chính là chưa được chia sẻ với mẹ nhiều trong quãng thời gian vừa qua. Nói về dự tính tương lai, Tuyết Nhi cho biết, em dự định học xong cấp 3 sẽ đi làm để có thể nuôi em đi học tiếp, cũng là đỡ đần phần nào cho bà ngoại ở quê tuổi đã cao.
Cậu bé Lưu Đức Minh (11 tuổi) ngụ quận 6 lại có phần kém may mắn hơn cả, cha mất khi em còn nhỏ, mới đây lại thêm nỗi đau mẹ mất vì Covid-19, cuộc sống của em càng thêm phần khó khăn. Trò chuyện với Minh, được biết, em đang sống với bà ngoại năm nay đã hơn 70 tuổi. Chính vì vậy mà những công việc nhỏ trong nhà, việc gì có thể giúp ngoại và làm được, em đều đang tập làm:
“Con tự nấu ăn, quét nhà, dọn dẹp nhà cửa và học bài, trước đây thì mẹ nấu giúp con. Con ước mơ làm xây dựng để giúp đỡ ngoại”.
Sau một đợt dịch, những đứa trẻ như Đức Minh, Tuyết Nhi, Tuyết Như đều đang phải học cách tự đứng bằng đôi chân của mình. Ở tuổi mà các em chỉ mới nghĩ đến việc ăn và học, thế nhưng Covid-19 đã lấy đi của các em rất nhiều thứ, trong đó có những người thân yêu nhất.