Họ từng là những thiếu nữ xinh đẹp nhưng bị xâm hại tình dục khi còn nhỏ, để rồi cả đời phải cố chôn vùi quá khứ, trốn chạy người thân quen…
- Cả đời đau đớn vì bị xâm hại tình dục-Kỳ 2: Tự chôn đời mình
- Cả đời đau đớn vì bị xâm hại tình dục-Kỳ 3: Cả đời trốn chạy
Khi còn là một cô bé, X. bị tay giang hồ trong xóm xâm hại ngay trước mặt vợ gã. Cuộc đời X. tiếp tục gặp sóng gió khi bị 3 gã khác xâm hại. Không còn chỗ dựa, X. như rơi xuống vực thẳm, sa vào nghiện ngập, làm gái, đi trộm cắp, đôi lần vào tù ra khám và cuối cùng dính AIDS.
Những ngày cuối đời, chị đã cố gắng sống có ích khi tham gia một tổ chức phòng chống HIV/AIDS tại TPHCM, làm đồng đẳng viên. “Giá như không có ngày đó thì tôi không sống mòn, chết dở như hôm nay” – X. đau đớn.
14 tuổi thành đàn bà
Nhà X. nằm trong khu xóm nghèo ven con kênh nước đen ở quận 8 – TPHCM, ngày nào cũng chộn rộn, ồn ào bởi tiếng chửi thề tục tĩu của dân cờ bạc; tiếng huýt sáo, lê dép xềnh xệch ra hiệu của những con nghiện đến mua ma túy.
X. cùng 6 anh chị em trong gia đình đều thất học. Năm X. 11 tuổi, mẹ mất, ba cưới vợ khác. Bảy đứa trẻ nheo nhóc phải ra đường bươn chải kiếm sống, đứa bán xôi, phụ hồ, đứa bốc vác trên con kênh thối. Chạy theo kế mưu sinh, những thành viên trong gia đình X. ít khi nhìn rõ mặt nhau, bởi trời vừa rạng sáng họ đã ra đường, tối mịt mới về.
Nghèo khó, túng quẫn khiến họ ít quan tâm nhau, thậm chí còn thường xuyên cãi vã. Dù ngày ngày phải lội bộ tìm dừa về cho các chị nấu xôi bán nhưng X. vẫn thường bị chửi mắng: “Con quỷ này, chỉ biết ăn bám”, “Mày chả làm được tích sự gì cả”… X. cứ nuốt ngược nước mắt vào lòng. Lên 14 tuổi, buồn chán, X. thường đi lang thang…
Một đôi vợ chồng trẻ ở cách nhà X. vài con hẻm kéo X. về phụ giúp việc nhà. X. khấp khởi mừng thầm vì vừa kiếm được ngày 2 bữa cơm vừa không còn nghe tiếng la mắng, chửi bới. Thế nhưng, được vài tháng, gã chủ nhà lộ nguyên hình là một tay giang hồ nghiện ngập, trộm cắp, tổ chức cờ bạc; còn vợ là gái đứng đường. Một hôm, vợ gã lạnh lùng: “Nghe nói mày còn trinh, tao định mua cho chồng tao. Mày chịu không?”. X. sững sờ định bỏ đi nhưng rồi lại không muốn về nhà nên cô bé chỉ ngu ngơ từ chối.
Nhiều lần dụ dỗ không thành, một ngày nọ, gã lôi X. vào phòng tìm cách đánh đập. Vợ gã ngồi ngay cửa phòng cười tỉnh queo nhìn chồng thực hiện hành vi đồi bại với cô bé. X. vừa sợ vừa đau nhưng không dám la, chỉ biết khóc. Xong việc, vợ chồng gã quăng quần áo X. ra đường, đuổi cô bé đi.
Tủi nhục, đớn đau và sợ hãi, X. không dám về nhà nên gia nhập nhóm trộm vặt, giật dọc ở đầu đường xó chợ để có cái ăn, có chỗ ngủ. “Tôi cứ sống bám víu như vậy. Đến một ngày, tôi lại bị 3 gã trong nhóm hùa nhau xâm hại. Đời tôi coi như bỏ đi rồi nên cũng không dám tố cáo ai” – X. chua xót.
Hạnh phúc ngắn ngủi
Một lần bị lôi kéo, X. tham gia trộm cắp cùng nhóm đầu đường xó chợ kia rồi bị bắt và ở tù 3 tháng vì còn ở tuổi vị thành niên. Khi được tự do, với quyết tâm làm lại cuộc đời, X. cắn răng trở về với gia đình. Trong căn nhà ọp ẹp, mọi người vẫn đầu tắt mặt tối mưu sinh, vẫn lạnh lùng đối xử với nhau.
17 tuổi, X. nấu xôi bưng đi bán khắp xóm. Hiếu, một thanh niên nhà ở bên kia kênh, thấy X. xinh xắn nên thầm thương trộm nhớ. Hiếu sắp thi vào Trường ĐH Y Dược, có anh làm bác sĩ, cả gia đình đều trí thức. “Khi Hiếu ngỏ lời yêu tôi, tôi rất khao khát đáp lại nhưng đành từ chối vì nghĩ mình nghèo, thất học, gia đình thiếu nề nếp. Điều quan trọng nhất là đời con gái của tôi đã mất” – X. tủi hổ.
Vì phải từ chối Hiếu, X. ngày càng buồn chán. Chị nghỉ bán xôi, bỏ nhà đi tìm việc khác. Đau khổ nhưng không có ai chia sẻ, quẫn trí, X. bị đám bạn dụ dỗ chơi ma túy để quên mọi việc. Rồi X. gặp Tương, cũng là dân nghiện, thấy đồng cảm nên chị chấp nhận lời cầu hôn của anh. Đám cưới 2 người diễn ra chóng vánh. “Tôi quyết bỏ ma túy và khuyên Tương cùng cai nhưng anh không thể. Tương trở bệnh và mất sau đó vài tháng. Nghi ngờ, tôi đi khám và mới biết mình đã mang căn bệnh chết người” – X. thẫn thờ.
Tưởng không thể gượng dậy nổi nhưng X. vẫn phải cố vượt qua, tìm việc lao vào làm để quên đi quá khứ bất hạnh. Năm 23 tuổi, X. gặp Phường, cũng là dân nghiện ngập và đã bị AIDS. “Chúng tôi đến với nhau và tôi có thai. Thế nhưng, đến gần ngày tôi sinh, anh lại bỏ đi, tôi phải một mình vượt cạn… Bé gái nặng gần 3 kg ra đời, rất xinh xắn, khỏe mạnh nhưng sức khỏe của tôi thì yếu dần vì nhiễm trùng vết mổ. Cứ nghĩ đã chết nhưng kỳ lạ là tôi dần tỉnh lại sau gần 50 ngày nằm viện. Tôi lẳng lặng ôm con trốn viện về vì không một đồng dính túi” – nước mắt lăn dài trên má, X. kể lại.
Đứa bé ra đời là niềm an ủi lớn với X. vốn đang sống mòn, chết dở. Tám lần đi xét nghiệm cho con, mỗi lần sắp nhận kết quả là đêm đó X. không thể chợp mắt. “Vậy mà 8 lần đều trôi qua suôn sẻ. Ông trời vẫn còn thương mình, thương con mình… Bây giờ, tôi chỉ ước ao mình được sống thêm ngày nào hay ngày đó để chăm lo cho con gái” – X. xúc động.
Mới đây, gặp chúng tôi, X. bẽn lẽn khoe chị vừa gặp và yêu Tân, một người từng nghiện ngập. Chị đã khuyên anh cai nghiện thành công. Họ sống hạnh phúc và tham gia làm đồng đẳng viên của một tổ chức phòng chống HIV/AIDS tại TPHCM. “Con kênh nước đen của xóm nghèo nơi chúng tôi sinh sống đã được nạo vét nên giờ ngày càng xanh hơn, sạch hơn. Tôi và Tân hy vọng cuộc đời mình cũng sẽ như dòng kênh kia…” – X. ao ước.
Vết nhơ khó gột rửaTrong những cuộc tình đi qua cuộc đời bất hạnh của mình, X. cho biết chị không bao giờ quên Hiếu. “Nếu không bị gã giang hồ và 3 tên du đãng xâm hại thì có lẽ tôi đã nhận lời tỏ tình của Hiếu. Tôi yêu anh và mong muốn làm người có ích. Thế nhưng, làm sao tôi có thể gỡ bỏ những mặc cảm trong lòng, gột rửa những vết nhơ trong quá khứ để đến với anh? Hậu quả của xâm hại tình dục thật khủng khiếp, nó đẩy tôi đi sâu vào những tăm tối của cuộc đời. Tôi chấp nhận kể lại câu chuyện đời mình để hy vọng những bậc cha mẹ hãy quan tâm, chăm sóc và yêu thương con cái mình hơn, đừng để chuyện xảy ra rồi thì hối tiếc cũng không kịp” – X. tâm sự. |
Người Lao Động