Thảm kịch nô lệ tình dục 2.600 ngày – Kỳ cuối

0
2349

Trở thành người thừa trong chính gia đình của mình, Janice tìm niềm vui và ý nghĩa cuộc sống bên Chúa. Thời gian tới Nhà Thờ giúp người vợ trẻ thức tỉnh và ghê tởm những hành động đốn mạt của gã chống bệnh hoạn.

-Quảng Cáo-

Thức tỉnh

Sau lần hội ngộ chớp nhoáng với gia đình, Colleen quay lại cuộc sống tù tùng trong chiếc hòm gỗ. Cô sẽ còn phải gắn bó với nó thêm hơn 3 năm nữa. Đã có lúc cô vẫy vùng đạp tung cánh cửa hòm ra ngoài nhưng vì quá sợ Cameron, cô lại tự thừa nhận với hắn những gì đã làm và ngoan ngoãn chui lại chiếc hòm. Càng ngày cô gái đáng thương càng gày yếu, tóc rụng và bị sụt cân trầm trọng.

Colleen trước khi bị bắt phải sống kiếp nô lệ tình dục

Nhưng Cameron không mấy quan tâm tới tình hình sức khỏe của Colleen. Hắn đang bận bịu với một kế hoạch kinh khủng khác. Lòng tham của Cameron là vô đáy. Sở hữu mình Colleen chưa đủ, hắn muốn có thêm thật nhiều nô lệ tình dục khác nữa.

Nghĩ là làm, cuối năm 1983, hắn bắt Colleen ra ngoài cùng đào đất làm một căn hầm bí mật khá lớn ở sân sau. Theo dự tính của Cameron, đây sẽ là nơi nhốt những cô gái trẻ mà hắn bắt về. Hắn nuôi ảo mộng sẽ có cả một đội quân nô lệ xinh đẹp dưới lòng đất. Colleen phải ròng rã đào đất, bê gạch đá nhiều tháng trời.

Tháng 11/1983, căn hầm được hoàn thành. Colleen là người đầu tiên bị chuyển xuống căn hầm. Căn hầm tối tăm và ẩm ướt nhưng đem lại cho Colleen cảm giác khá thoải mái. Cô không bị xiềng xích cũng không bị nhốt trong hòm. Nhưng không may, cứ mưa xuống là căn hầm bị ngập nặng. Nhận ra những khiếm khuyết của công trình, Cameron đưa Colleen quay lại chiếc hòm gỗ để xây sửa lại căn hầm.

Thời gian thấm thoắt trôi qua. Colleen Stan bước sang tuổi 27. Gần 7 năm sống trong kiếp nô lệ, cô dần coi đó là cuộc sống của mình. Colleen không còn ý thức phản kháng, thậm chí đã quên ý định trốn thoát về với gia đình.

Colleen hồi sinh sau kiếp nô lệ tình dục

Lấy được lòng tin của Cameron, cô được nới lỏng giam hãm, thậm chí còn được đi làm tạp vụ ở khách sạn King’s Lodge. Cameron hứa hẹn khoản tiền Colleen kiếm được sẽ dành dụm để mua một căn nhà nhỏ gần đấy. Colleen đang nuôi hy vọng có căn nhà riêng, với một cuộc sống riêng.

Trong khi đó, Janice không còn thoải mái với sự có mặt của Colleen trong ngôi nhà. Cô bắt đầu nhận ra những hành động mà chồng đối xử với cô gái kia là tội ác. Cô hối hận vì đồng lõa cùng hắn. Ghê tởm cuộc sống hiện tại, Janice tìm và đặt niềm tin nơi Chúa. Cô vùi đầu vào Kinh Thánh và tới Nhà Thờ thường xuyên hơn.

Có lần, cô tìm tới một vị mục sư đáng kính xin được rửa tội. Cô kể cho vị mục sư này những tâm sự của mình và xin lời khuyên. Ông nói cô hãy giải thoát cho cô gái đáng thương kia và khuyên chồng ra thú tội. Lời khuyên của vị mục sư như giúp Janice thức tỉnh, quyết định sửa sai bằng cách để Colleen ra đi.

Chiều 9/8/1984, Janice một mình tới đón Colleen tại chỗ làm. Khi chỉ còn lại 2 người, Janice khóc và xin lỗi Colleen. Colleen như chết lặng nhận ra bấy lâu bị lừa trói buộc bởi một bản hợp đồng hoàn toàn không có giá trị, bị nhồi nhét những điều dối trá. Không có công ty nô lệ, cũng không có hình phạt hay nguy hiểm nào đe dọa gia đình cô cả. Tất cả chỉ là những lời lừa bịp của gã đàn ông bệnh hoạn mà thôi. Colleen bỏ việc giữa chừng và đi về cùng Janice.

Cô quyết định ở lại đêm cuối cùng trong căn nhà ấy. Janice xin Cameron cho Colleen được ngủ cùng cô đêm đó và hắn đồng ý. Hai người thức trắng cả đêm để lên kế hoạch cho một cuộc bỏ trốn.

Kế hoạch được thực hiện ngay sáng hôm sau, khi Cameron vừa bước ra khỏi nhà đi làm. Janice đưa điện thoại cho Colleen gọi về cầu cứu cha đẻ ở Riverside. Ngay lập tức ông gửi cho Colleen tiền mua vé trở về nhà.

Cầm tấm vé trên tay, Colleen gọi điện cho Cameron lần cuối từ bến xe. Cô nói với hắn rằng cô đã biết tất cả chỉ là lừa dối và cô sẽ ra đi. Cameron khóc trong điện thoại, cầu xin, van lơn nhưng không thể làm thay đổi được quyết định của Colleen. Chẳng có lý do nào để cô ở lại để tiếp tục chịu cảnh giam hãm, đày đọa như suốt 7 năm qua. Cô cúp điện thoại và bước lên xe. Đã đến lúc cô phải ra đi để tìm lại cho mình cuộc sống đích thực của một con người.

Tội ác bị phơi bày

Colleen trở về an toàn trong vòng tay gia đình sau hơn 7 năm đọa đày khổ ải. Cô không khai bất cứ điều gì với cơ quan cảnh sát về những điều mình phải trải qua. Thậm chí người thân trong gì đình cũng không biết chính xác những đau đớn, tủi nhục mà Colleen phải hứng chịu. Colleen không nói, họ cũng không cố gặng hỏi vì sợ chạm lại vào nỗi đau của cô.

Sau đó, Colleen vẫn thường xuyên liên lạc với gia đình Cameron qua điện thoại. Cô vợ Janice cầu xin Colleen để cho mọi việc lắng xuống còn Cameron năn nỉ cô quay về. Dù vợ chồng ấy đã đẩy Colleen xuống tận cùng của đau khổ, ê chề nhưng cô vẫn mở cho họ một con đường sống. Cô nói tha thứ cho họ và sẽ cầu nguyện để anh ta tránh xa những tội lỗi của mình. Colleen chưa bao giờ tố cáo tội ác của Cameron.

Người thực sự đưa tội ác của hắn phơi bày ra ánh sáng chính là cô vợ Janice. Kể từ khi Colleen đi, Janice sống trong nỗi lo sợ và tội lỗi đè nặng. Cô lấy hết can đảm để kể lại toàn bộ sự thật về tội ác của vợ chồng mình, về Colleen với mục sư Pastor Dabney, người mà cô hết mực tin tưởng. Vị mục sư này gọi điện báo cảnh sát. Ngày 18/11/1984, Cameron Hookers bị bắt. 104 năm tù giam là bản án thích đáng dành cho kẻ bắt cóc bệnh hoạn.

Hải Nguyên