Marquis de Sade – Kẻ bạo dâm sống qua 2 thế kỷ

0
3683

Trong 3 vùng khái niệm của BDSM là B/D, D/S và S&M thì B/D và D/S không nhất thiết phải có liên quan đến “sự đau đớn và tình dục”. Ngược lại, S&M (Sadism & Masochism) cần có cả 2 yếu tố này. S&M được hiểu đơn giản là bạo dâm và khổ dâm, chỉ những con người thích hành hạ, làm đau đớn kẻ khác trong tình dục và những con người có xu hướng thích gánh chịu sự hành hạ đó khi quan hệ tình dục.

-Quảng Cáo-

Vậy S&M là thuật ngữ khởi nguồn từ đâu, và tại sao lại là S&M?

S là từ viết tắt của Sadism (Bạo dâm) còn M là từ viết tắt của Masochism (Khổ dâm). Hai từ này thường được viết liền và ngắn gọn là Sadomasochism.

BDSM là các hoạt động tình dục liên quan đến bondage, discipline, dominance, submission, sadomasochism:

  • B/D (Bondage and Discipline)
  • D/S (Dominance and Submission)
  • S&M (Sadism and Masochism)

Marquis de Sade – Kẻ bạo dâm sống qua 2 thế kỷ

Sadism là thuật ngữ được đặt theo tên của Marquis de Sade, một nhà văn, triết gia, nhà hoạt động xã hội người Pháp sinh năm 1740. Tên ông ta được dùng để đặt cho thuật ngữ bạo dâm không phải vì ông là người đầu tiên nghiên cứu hay tìm hiểu về nó, mà ông ta là một trong những người đầu tiên được biết đến và nổi tiếng vì sở thích bạo dâm.

Khoảng năm 1763, De Sade chuyển đến sống ở Paris. Gia đình vốn giàu và có chức tước, De Sade từ nhỏ đã được học hành khá nhiều và mau chóng trở thành một trong những nhà văn, triết gia được ưa chuộng và biết đến nhiều ở thời kỳ đó. Tuy nhiên, De Sade cũng nổi tiếng là một kẻ sống rất trụy lạc. Ông ta đã từng nhiều lần thực hiện hành vi mua dâm, hoặc trao đổi tình ái với rất nhiều trẻ em và cả nhân viên trong lâu đài của mình, cả nam lẫn nữ.

Image result for marquis de sade

De Sade còn có mối quan hệ mờ ám với em gái của vợ mình, đồng thời giao du với rất nhiều gái mại dâm. Trong 1 quãng thời gian dài, rất nhiều gái mại dâm ở khu vực ông ta sống phải lên tiếng phàn nàn về sự ngược đãi và cách làm tình thô bạo của ông ta đối với họ. Trong vòng khoảng 5 năm, De Sade liên tục bị bỏ tù ngắn hạn vì các cáo buộc trên và sau cùng bị trục xuất khỏi Paris, phải chuyển đến ở một lâu đài tại Lacoste vào năm 1768.

Vào ngày Chủ nhật Phục sinh năm 1768, De Sade gọi một người phụ nữ hành khất tên Rose Keller đi ngang lâu đài mình và đề nghị cô vào làm việc với chức danh quản gia. Rose Keller ngây thơ không hề biết mình đã lọt vào tay của một gã ác dâm. Ngay sau khi Rose Keller vào làm, De Sade đã tiến hành bạo dâm cô gái tội nghiệp bằng cách xé hết quần áo của cô, nhốt cô vào một căn phòng và trói hết tay chân cô lại. Sau đó, De Sade đánh Rose Keller bằng nhiều loại dụng cụ khác nhau khiến cơ thể cô tướm máu, nhễu sáp nóng lên người cô… Sau khi bị bạo dâm khoảng 7, 8 lần, Rose Keller trốn thoát được bằng cách leo qua cửa sổ tầng 2 và chạy đi.

Năm 1772, De Sade dính vào một vụ bê bối khác ở Marseille vì sử dụng thuốc kích dục khiến gái mại dâm bị ngộ độc, đồng thời bị buộc tội có quan hệ tình dục đồng tính với Latour, người hầu của ông (thời đó đồng tính còn là một trọng tội). De Sade và Latour bị xử tử hình. Cả hai bèn chạy trốn sang Ý. Cuối năm đó, De Sade và Latour bị bắt tại pháo đài Miolans, tuy nhiên họ lại trốn thoát 1 lần nữa 4 tháng sau.

Tiếp theo, De Sade trở về lâu đài ở Lacoste để ẩn náu dưới sự bao che của người vợ cũ. Tại đây, De Sade tiếp tục chứng nào tật nấy khi thuê 1 loạt nhân viên nam và bắt đầu bạo hành, ngược đãi và bắt họ làm nô lệ tình dục cho mình. Rất nhiều người đã trốn thoát và tố cáo. Điều này khiến De Sade phải trốn đi Ý một lần nữa. Chính trong thời gian này, De Sade viết Voyage d’Italie, một trong những tác phẩm quan trọng nhất trong sự nghiệp văn chương của mình. Năm 1776, ông ta lại quay về Lacoste, lần này thuê và bạo hành một loạt các cô hầu gái, đến mức cha của một trong số các cô gái ấy khi đến tìm con mình đã tức giận đến mức tìm bắn chết De Sade, nhưng rất tiếc là đã bắn hụt.

De Sade sau đó bị lừa đi Paris để thăm mẹ mình bị ốm (thực chất là bà đã chết) rồi bị bắt giam. Năm 1778, nhờ danh tiếng trong văn đàn và xã hội, De Sade được thoát án tử nhưng vẫn bị giam giữ. Quãng thời gian trong tù là quãng thời gian ông ta viết lách nhiều nhất, chủ yếu là các tác phẩm xoay quanh đề tài tình dục và bạo dâm. Cũng trong quãng thời gian ở tù này, De Sade gặp một nhà văn cũng cùng chí hướng là Comte de Mirabeau. Bên cạnh đó, ông ta còn cho ra đời tác phẩm tình dục kinh dị “The 120 Days of Sodom” vào năm 1785.

Image result for The 120 Days of Sodom

“The 120 Days of Sodom” là một trong những tác phẩm văn chương trần trụi và khốc liệt nhất về bạo dâm mà lịch sử văn học thế giới ghi nhận. Nó không chỉ gây chấn động ở thời kỳ đó mà còn trở thành “bảo bối” cho những trò chơi bạo dâm về sau này. Tác phẩm đã được đạo diễn người Ý Pier Paolo Pasolini chuyển thể thành phim điện ảnh có tên “Salò, or the 120 Days of Sodom” vào năm 1975. Sự ghê gớm của bộ phim cũng kinh hoàng không kém gì so với sách gốc.

Năm 1790, De Sade được tha bổng và xuất bản hàng loạt ấn phẩm văn chương. Sau đó, ông bước chân vào chính trường với nhiều biến cố, rốt cuộc đã phải bán lâu đài của mình ở Lacoste để trả nợ và cân đối tài chính.

Năm 1801, hoàng đế Napoleon ra lệnh cho người lùng sục và bắt giam tác giả của hai quyển sách “Justine” và “Juliette”, và đó chính là De Sade. Cả hai tác phẩm này đều là những sách mang nặng tính khiêu dâm do De Sade viết và xuất bản ẩn danh. Trong đó, Justine là một dạng sách tiêu biểu ghê rợn nhất của dòng văn chương về bạo dâm, đặc biệt là bạo dâm trẻ vị thành niên. De Sade vì vậy lại bị tống vào tù một lần nữa. Ban đầu, ông ta bị giam tại nhà tù Sainte-Pelagie, nhưng vì De Sade nhiều lần có ý định tán tỉnh và tìm cách quan hệ tình dục với các bạn tù trẻ, nên bị chuyển về pháo đài Bicetre khắc nghiệt.

Image result for The 120 Days of Sodom

Năm 1803, De Sade lại được thả nhờ sự can thiệp của gia đình, với chứng nhận ông ta bị mất trí. De Sade sau đó được cho về nhà an dưỡng, thậm chí còn được tham gia một số hoạt động nghệ thuật, văn hóa. Sau đó, ông ta còn có mối quan hệ tình dục gắn bó với một cô bé 14 tuổi có tên Madeleine. Cả hai quan hệ được 4 năm thì De Sade mất vào năm 1814.

De Sade ra đi để lại một gia tài đồ sộ những bản thảo văn chương về bạo dâm còn dang dở. Tuy nhiên, chúng đã bị con trai ông ta đốt hết. Hộp sọ của ông ta sau khi được chôn cất một thời gian còn bị đào lên để nghiên cứu. Kẻ ác dâm sống qua 2 thế kỷ Marquis de Sade không chỉ có hứng thú riêng với tình dục bạo dâm mà còn có nhiều sở thích khác nhau. Tuy nhiên, bạo dâm vẫn là tư tưởng chủ đạo trong con người này, thế nên tên của ông ta đã được dùng để đặt cho khái niệm đó.

Leopold von Sacher-Masoch – kẻ khổ dâm và là nô lệ của áo choàng lông

Cũng như Marquis de Sade, người có tên được đặt cho khái niệm “Khổ dâm” cũng là một nhà văn. Sinh ra và lớn lên tại áo, Leopold von Sacher-Masoch được yêu thích bởi những tác phẩm văn chương đậm tính thời cuộc, trần trụi và cũng rất kích dục. “Venus in Furs” là một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông ta từng được dịch sang tiếng Anh. Tác phẩm này cũng xoay quanh đề tài bạo dâm – khổ dâm và trở thành nguồn cảm hứng cho hàng loạt các vở kịch, bộ phim kinh điển sau đó.

Leopold sinh năm 1836, từng học ngành Luật, Lịch sử, Toán và từng tham gia quân đội. Trước khi chuyển hẳn sang viết văn, ông ta còn là một giáo sư của trường đại học nơi mình tốt nghiệp. Năm 1869, Leopold khởi sự viết một loạt truyện ngắn với tên chung là “Legacy of Cain (Di sản của Cain)” nhằm mô tả thẩm mỹ và thế giới quan của tác giả đến với người đọc. Tuy nhiên, Leopold đã ngừng loạt truyện này giữa chừng. Chỉ có một số ít được ra mắt công chúng, trong đó bao gồm Venus in Furs.

Trong đời sống riêng tư, Leopold là một người có xu hướng khổ dâm. Tháng 12 năm 1869, Leopold đã cùng một người phụ nữ có tên Baroness Fanny Pistor ký một bản hợp đồng, trong đó thỏa thuận rằng Leopold sẽ làm nô lệ cho Baroness trong vòng 6 tháng. Điều kiện mà Leopold đưa ra cho Baroness là cô phải mặc áo choàng lông càng nhiều càng tốt, đặc biệt là khi cô thể hiện sự hung ác của mình. Leopold cảm thấy kích thích khi bà chủ của mình mặc áo choàng lông, và đây chính là tiền đề của Venus in Furs nói trên.

Khi ở bên Baroness, Leopold lấy bí danh là Gregor và hóa thân thành người hầu của cô. Cả hai đã cùng đi tàu hỏa du lịch đến Ý. Cũng như trong tác phẩm Venus in Furs, Leopold phải đi khoang hạng 3, còn Baroness được đi khoang hạng nhất. Mục đích của họ khi đến Ý là để có thể tự do thoải mái hoạt động tình dục theo mô hình “bạo dâm – khổ dâm” mà không bị nhòm ngó.

Năm 1873, Leopold cưới một người vợ. Ông ta cố gắng ép người vợ cùng mình hoạt động tình dục như trong sách, và dĩ nhiên là bị phản đối. Do đời sống hôn nhân không suôn sẻ, ông ta đã ly dị sau đó không lâu. Trong 10 năm cuối đời, Leopold có vấn đề về sức khỏe tâm thần. Ông ta chết ở bệnh viện tâm thần vào năm 1905.

Năm 1890, nhà tâm lý học người Đức Richard von Krafft-Ebing là người đầu tiên sử dụng hai thuật ngữ bạo dâm và khổ dâm (Sadism và Masochism) lấy cảm hứng từ Marquis de Sade và Leopold von Sacher-Masoch. Năm 1905, trong tiểu luận “Three Essays on the Theory of Sexuality”, nhà tâm lý học nổi tiếng Sigmund Freud đã cho rằng bạo dâm và khổ dâm bắt nguồn từ sự phát triển tâm lý bất thường trong thời thơ ấu của con người. Suốt 1 thời gian dài, bạo dâm và khổ dâm thường bị xem là một thể loại bệnh tâm thần.

Vào cuối thế kỷ 20, các nhà hoạt động BDSM trên khắp thế giới đã làm một cuộc vận động phản đối quan niệm này. Họ cho rằng việc xác định bạo dâm, khổ dâm có liên quan đến tâm thần là thiếu chứng cứ khoa học. Trong thời gian tranh cãi, để “tách mình” ra khỏi nhóm đối tượng bị cho là có vấn đề về thần kinh, cộng đồng bạo dâm, khổ dâm đã sinh ra khái niệm BDSM, bao gồm một vùng nghĩa rộng và hàm chứa nhiều hoạt động tình dục quái lạ, bất thường.

Các cấp độ của bạo dâm và khổ dâm

Bạo dâm và khổ dâm thường được chia làm 4 cấp độ mỗi loại.

  • Bạo dâm cấp độ 1: Cảm thấy thích thú với việc bạo hành người khác trong tình dục nhưng không thực hành.
  • Bạo dâm cấp độ 2: Thực hành việc bạo dâm với đối tượng khi đã cùng thỏa thuận (đối tượng thường là người có xu hướng khổ dâm)
  • Bạo dâm cấp độ 3: Thực hành việc bạo dâm với đối tượng dù cho đối tượng không đồng ý (tương tự với hành vi hiếp dâm, cưỡng dâm). Tuy nhiên không giết hoặc gây ra tổn thương nghiêm trọng.
  • Bạo dâm cấp độ 4: Chỉ thích bạo dâm với những đối tượng không đồng ý, sát thương tàn bạo và thậm chí có thể giết người.

  • Khổ dâm cấp độ 1: Cảm thấy thích thú với việc bị bao hành trong tình dục nhưng không chủ động tìm kiếm nó.
  • Khổ dâm cấp độ 2: Vừa thích thú với việc bị hành hạ vừa thích thú với việc hành hạ người khác, cấp độ nhẹ. Vẫn có thể đạt cực khoái dù không có cơn đau hay sự sỉ nhục, hành hạ.
  • Khổ dâm cấp độ 3: Thích bị hành hạ, hoàn toàn không có hứng thú trong việc hành hạ người khác, thường cần có sự đau đớn hoặc bị nhục mạ để có thể đạt được cực khoái. Vẫn có khả năng xây dựng mối quan hệ lãng mạn.
  • Khổ dâm cấp độ 4: Đặc biệt thích bị hành hạ đau đớn, gần như không thể xây dựng mối quan hệ nhẹ nhàng hay đạt cực khoái trong điều kiện bình thường.

Thanh Phương 

guest
(*) Thông tin bắt buộc phải điền
(*) Thông tin bắt buộc phải điền
0 BÌNH LUẬN
Phản hồi
Xem tất cả bình luận